(TÌNH YÊU CỦA TÔI!ĐÃ LỠ....)
(Bút danh NDQKT).
Có lẽ đến một ngày nào đó em sẽ hiểu được anh yêu em đến mức nào...
Có lẽ cái ngày đó còn quá xa rời đôi ta phải không em...Nhưng anh tin một điều anh sẽ làm được,anh sẽ hoá con tim sắt đá của em thành bọt nước,anh sẽ làm được.
Và khi đó anh sẽ tự hào mà thốt lên rằng:"Anh yêu em!" mà không ai có thể ngăn cản được anh và cả người ấy của em hiện tại.
Nhưng em ạ!Anh không thể,bởi vì anh cũng có một con tim như bao người khác,anh biết rằng anh không thể không có em nhưng nếu có được em mà con tim em vẫn bên người ấy cũng bằng không.Anh không thể lừa dối con tim mình được,và anh không thể lừa dối em...anh xin lỗi anh phải xa em...vì có một người yêu em hơn anh,quan tâm em nhiều hơn anh và...giàu hơn anh...
Anh tự nghĩ rằng đã không đem được hạnh phúc đến cho em thì hãy tránh xa em ra và nhường cái hi vọng cuối cùng đó cho người khác vậy.
Dù anh rất yêu em...
Bởi thế anh làm rất nhiều bài thơ để tặng em,mà em chưa một lần đọc qua nó và chắc rằng em cũng chưa từng nghĩ rằng có nó ở trên đời.Nhưng em có biết không cho dù ai đó có thể chê nó quá dở bởi vì họ không hiểu được hết tâm tư của anh,suy nghĩ của anh,tâm hồn anh và tình yêu của anh dành cho em.Bởi họ chưa từng bị một thứ vũ khí lợi hại phá nát cả tâm hồn,đó là thất tình.Vì thế thơ anh chỉ lam một màu duy nhất là màu tím đuộm buồn,em yêu ạ!
ANH YEU EM!
Anh yêu em!
Từ khi biết con tim mình lên nhịp đập,
Khác ngày thường và nó chẳng giống anh.
Anh yêu em!
Từ khi ánh mắt em nhìn người ta âu yếm
Rồi hững hờ quay mặt lại nhìn anh.
Anh yêu em!
Từ khi chiều lộng gió,
Cuốn tóc em bay nhè nhẹ...gió ru mềm.
Anh yêu em!
Từ khi em đã có,
Nên dặn lòng:"giữ mãi nó vì em".
NDQKT.